Chồng Em Thay Đổi Rồi! - Chương 7:
Vốn là người hoạt bát dễ gần nhưng Mèo không thể thích nghi được ở trong công ty. Sự khác biệt về ngôn ngữ vùng miền khiến Mèo gặp khó khăn trong vấn đề giao tiếp, lại thêm sự thông minh không biết tiết chế của cô làm cho bản thân bị người khác ghét bỏ, cô lập một mình.
Vì thế, những giờ nghỉ trưa Mèo chỉ lầm lũi đi ăn một mình, ngồi ở một góc khuất tránh làm phiền đến ai. Nhưng ở đời, không phải cứ bản thân yên phận thì người ta sẽ không đụng đến mình.
Giờ cơm hôm nay, từ bàn bên cạnh có người chỉ trỏ hướng Mèo xì xầm. Tuy lời nói không lớn nhưng đủ để cô nghe thấy và hiểu rõ nhân vật đang được nhắc đến trong câu chuyện là mình: “Con bé đó nhìn mặt khó ưa thật đấy. Lúc nào cũng lầm lầm lì lì thấy mà ghét.”
“Ừm mới tí tuổi đầu mà đã lấy thể xác lót đường tiến thân rồi. Đáng khinh.” – Người kia bĩu môi hùa theo.
“Thật sao? Thật kinh tởm.” – Khi nói chuyện họ còn thi thoảng liếc nhìn về phía Mèo để ý xem phản ứng của cô thế nào.
“Oh nó với mọi người thì ra vẻ xa cách vậy á chứ với team hay trưởng ca thì nói chuyện ngọt nịnh ghê lắm. Nhất là với anh Bình trưởng ca đó, suốt ngày õng ẹo với ổng mới nhanh lên lương vậy á. Nay mai thằng Đệ nghĩ, nó ứng tuyển vào vị trí tổ trưởng đó á.”
“Có chuyện này sao? Ai phục chứ? Mới vào làm vài tháng đã biết gì về công việc đâu mà lên team?”
“Biết sao được người ta có quan hệ với cấp trên được người trên trước cất nhắc thì phải khác chứ.” – Người kia nói với giọng đầy mỉa mai.
Chuyện anh Đệ, tổ trưởng của Mèo làm đơn thôi việc cô có nghe qua. Còn chuyện cô được người cân nhắc thay thế vào vị trí của anh ấy đương sự chính là cô còn không biết chuyện này. Cứ đi làm hết việc rồi về, Mèo làm gì có quen biết ai. Cái gì là lấy thể xác tiến thân cô còn chưa nghĩ tới.
Cố gắng nhẫn nhịn cho qua, ai nói gì mặc họ, xác định đi làm để kiếm tiền chứ không phải kiếm chuyện. Mặt khác, ở đây cô không thân không thích, không ai chống lưng cũng chẳng muốn mất việc. Nên cô chọn cách im lặng để thời gian trả lời tất cả.
Nhưng Mèo càng im lặng thì những người kia còn quá đáng hơn. Càng lúc lại càng không kiêng nể càng nói to để cô nghe thấy, động chạm đến cả phụ huynh của cô.
“Đó đó bà thấy chưa tụi mình nói nãy giờ mà nó vờ như không nghe thấy gì. Đấy không phải ngầm thừa nhận những tin đồn kia là đúng rồi sao?”
“Chứ còn gì nữa. Đúng là gia môn bất hạnh mới nuôi ra một đứa con như vậy.”
“Sợ là ba mẹ nó cũng lười quản không thèm dạy dỗ nó luôn ấy chứ?” – Haha…
“Không biết được. Nhiều lúc cả nhà nó đều không ra gì nên mới như thế.”
Rầm!
Cái bàn bị đập mạnh phát ra tiếng động lớn. Một chân chống lên ghế, tay gác lên đùi, Mèo vênh mặt thách thức: “Các chị nói ai dùng thân thể tiến thân hả? Rốt cuộc các người muốn nói gì? Các chị nói tôi thế nào cũng được còn đụng đến người nhà tôi, tôi nhất định không bỏ qua cho các người.”
Mấy người kia nhất thời bị khí thế bá đạo của cô gái nhỏ dọa giật mình nhưng rất nhanh lấy lại vẻ phách lối khi nảy, cười chợt nói: “Ai có tật thì người đó giật mình. Cô em phản ứng dữ dội như vậy không lẽ tự nhận là mình sao? Tụi chị đây cũng đâu chỉ đích danh em mà nói.”
Chỉ tay vào thẳng mặt người vừa lên tiếng, Mèo quát: “Chị cẩn thận lời nói của mình đó. Đừng để tôi kiện chị tội phỉ báng người khác.”
Đứng phắt dậy, người kia cũng không vừa hất tay Mèo ra, trừng mắt nói: “Tao nói vậy đó rồi sao? Mày là cái thá gì mà chỉ tay vô mặt tao.”
Không khí căng như dây đàn được kéo dãn, hai người con gái khí thế hung hăng trừng mắt nhìn nhau nảy lửa, tựa hồ giây tiếp theo sẽ lao vào nhau mà đánh đến đầu bù tóc rối, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Nơi làm việc kị nhất là những chuyện như thế này, Mèo còn nhỏ tính tình xốc nổi, nếu người kia thật sự ra tay cô cũng sẽ không nhượng bộ. Từ nhỏ đã phải tự bảo vệ mình, bảo vệ em trai trước những lời trêu chọc của bạn bè cô cũng tích lũy cho mình kha khá những món nghề có thể giúp bản thân tự vệ. Mấy chị gái trước mặt vốn không phải đối thủ của cô.
Những con người ở đây đều đã làm việc lâu năm, tuổi đời có phần nhỉnh hơn Mèo, nên suy nghĩ thấu đáo hơn cô rất nhiều. Nếu họ thật sự đánh nhau ở đây thì tất cả đều sẽ bị kỷ luật, ở đây lại có camera giám sát, họ sẽ mang tiếng người cũ bắt nạt người mới. Đặt điều nói xấu người khác tất cả những sự bất lợi đều quy trên đầu những kẻ cố tình gây sự kia. Quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Chuyện hôm nay để có thể tính sau với Mèo ở ngoài công ty cũng không muộn.
Những người bạn của chị gái kia bắt đầu lên tiếng khuyên can: “Thôi bỏ đi, chỗ làm ăn đừng gây chuyện ồn ào.”
Bị kéo đi chị ấy tức lắm, vẫn chỉ tay về phía Mèo uy hiếp: “Mày chờ đó mày không xong với tao đâu.”
“Được tôi chóng mắt lên xem chị có thể làm gì được tôi.” – Mèo nhìn lại chị ta với ánh mắt thách thức.
“Bà đây chẳng ngán ai, thích thì nhào vô kiếm ăn.” – Cô ngầm tuyên chiến.