Hiến Dâng - Chương 5 : Hiến dâng
Hắn đưa đôi bàn tay thô ráp của mình ôm lấy em, sờ dần xuống phía lưng rồi mông em, chợt hắn nhấc bổng em lên. Em giật mình bởi hành động của hắn, nhanh chóng choàng tay lên cổ hắn, cố gắng níu chặt như nắm sợi dây thừng để khỏi bị rơi xuống vực sâu.
Hắn cười cười, xoay người, yêu cầu em mở cửa cho hắn. Em ngoan ngoãn làm theo. Hắn đưa em ra khỏi thư phòng, đưa em đến phòng ngủ của hắn. Người hầu đã thắp đèn dầu và nến trong phòng ngủ của hắn từ lâu. Nhưng dù vậy, phòng hắn vẫn có chút gì đó u tối, rợn ngợp, cộng với tiếng sấm và mưa ở bên ngoài em càng ôm cổ hắn chặt hơn, đầu đặt lên vai của hắn. Hắn tiến dần đến chiếc giường được trải khăn trắng từ trước, vẫn còn vương mùi thơm của nắng và xà phòng, đặt em nằm dài trên đó.
Mái tóc vàng óng của em trải dài trên chiếc gối trắng, ánh sáng từ ngọn đèn dầu chiếu vào khiến mái tóc em bỗng sáng rực lên, đẹp như dải lụa óng ả mà nữ thần Mặt Trăng đã dệt để ban tặng cho con người. Hắn bị quyến rũ bởi những sợi tóc vàng óng của em, hắn nghiêng mình, nhẹ nhàng cầm những lọn tóc xoăn rồi đặt một nụ hôn lên nó. Hắn thầm cảm thán vẻ đẹp của mái tóc vàng như ánh trăng của em, dưới ánh nến nó càng tỏa sáng lung linh, rực rỡ.
Hắn bèn đỡ em dậy, đặt đầu em tựa vào vai hắn, dùng tay tháo từng sợi dây buộc của chiếc áo ngoài. Hắn cởi dần từng lớp vải, kể cả chiếc corset buộc chặt – thứ mà hắn luôn miệng kêu than rằng đó là thứ đồ vô ích và nguy hiểm nhất đối với phụ nữ. Hắn cởi dần tất cả cho đến khi còn một bộ đồ lót màu trắng của em.
Trong khoảnh khắc ấy em im lặng không dám nói gì. Dường như em đang tận hưởng giây phút mà hắn chạm vào người em. Chưa bao giờ em và hắn thân mật với nhau như vậy, kể cả khi hắn hôn em, hắn cũng chỉ sờ đến gáy em là cùng. Hơi thở nóng ẩm của hắn thổi vào tai em khiến em miên man và rạo rực. Em như say trong khoảnh khắc ấy, ngực nhô lên rồi lại hạ xuống theo từng nhịp hơi thở phả vào cổ hắn.
Hắn cũng nhận thấy điều đó ở em. Cởi hết những chiếc áo ngoài của em xong, hắn đặt em nằm xuống, đặt lên môi em một nụ hôn ngọt ngào. Nụ hôn ẩm ướt có mùi rượu nhạt và mùi thuốc lá đậm mà hắn vừa hút như cuốn lấy em vào cái chốn nhục dục mà hắn tạo ra. Hắn hôn dần xuống cổ em, hõm cổ rồi xương quai xanh của em, đặt lên trên chiếc cổ trắng ngần một dấu hôn màu hồng nhạt. Em rùng mình mỗi khi môi hắn chạm vào làn da của em, sợ hãi ôm chặt lấy cổ hắn, thi thoảng phát ra những tiếng kêu khe khẽ.
Chợt hắn dừng lại thì thầm vào tai em: “Em có thật sự muốn không, Bella?”
“Vâng, xin thầy…”
Em ngước đôi mắt to tròn lên nhìn hắn. Trong đôi mắt xanh thẫm của em, có ánh lửa khao khát đang cháy bập bùng, có hình bóng của người đàn ông mà em yêu nhất, và thứ đặc biệt nhất mà hắn nhìn thấy đó là cái khát khao tình dục nguyên thủy ở người phụ nữ. Hắn nhếch mép cười, đặt tay lên vuốt mái tóc em, tiếp tục trao cho em một nụ hôn ngọt ngào và nhục dục nữa.
Em biết không, cô bé của tôi, khoảnh khắc em thốt ra câu nói đó, em đã vô tình kí vào giao kèo với Tử thần. Quyền sinh sát sau này, hạnh phúc hay đau khổ, bình an hay bất hạnh phụ thuộc vào quyền quyết định của ngài ấy.
Ngoài trời, mưa vẫn rơi nặng hạt, những hạt mưa rơi làm ướt cánh hồng, mạnh đến nỗi khiến cánh hoa hồng lìa khỏi cành, rụng như mưa xuống nền đất ẩm ướt. Hoa trên cành, hoa dưới đất, cánh hoa trôi trên bờ sông…