Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - Chương 1
Túc Mạch Dao tắt giao diện trò chơi đang sáng lập lòe đi, vươn vai sảng khoái hít sâu một hơi, cơn đau nhức uể oải vì ngồi lâu bỗng chốc tan biến không dấu vết. Cô vươn tay lấy ly cà phê đặt trên bàn, nhàn nhã nhấp một ngụm, cảm giác cả người sảng khoái như được lấp đầy.
Đúng là không có gì mà cà phê không giải quyết được…
Túc Mạch Dao là một kẻ nghiện cà phê, phải nói là nghiện cấp độ nặng. Một ngày đối với cô phải 5 ly cà phê mới đủ, vì bản chất công việc nên cô thường thức khuya, có nhiều hôm lại phải thức trắng, bác sĩ không ngừng khuyên nhủ cô nên để cơ thể nghỉ ngơi, nếu không sẽ chết sớm.
Túc Mạch Dao không để tâm lắm, cô lúc này chỉ muốn kiếm tiền, khi có tiền rồi nghỉ ngơi cũng không muộn.
Cô đeo tai nghe lên, bắt đầu mở diễn đàn ra, tay gõ chữ không ngừng, căn phòng nhất thời chỉ còn âm thanh “tạch” “tạch” vang lên đều đều.
Đây là diễn đàn của một trò chơi nhập vai cổ trang mới ra mắt được hai tháng, Túc Mạch Dao đang viết bài cảm nghĩ của cô khi cảm nhận trò chơi.
Chữ có hai chữ “nhàm chán”…
Đồ họa không có gì nổi bật, hiệu ứng hình ảnh loạn xạ rối mắt, còn chế độ tỉ thí theo lượt, hoàn toàn không thể phát huy được kĩ năng của người chơi.
Túc Mạch Dao tay múa trên bàn phím, hơn nửa tiếng đồng hồ mới xong, cô nhấn gửi lên, sau đó thản nhiên đóng diễn đàn lại.
Đây chính là công việc của cô…
Giống như những reviewer khác, nhưng chủ đề của cô là những trò chơi trực tuyến, bất kì là loại trò chơi nào, chỉ cần có tiền cô đều sẽ nhận lời viết bài đánh giá. Cô bắt đầu tiếp xúc với những trò chơi trực tuyến từ khi mười bốn tuổi, hiện tại cũng đã qua mười năm, Túc Mạch Dao chính là một đại lão trong làng trò chơi trực tuyến mà không ai không biết đến.
Trước khi đưa ra bài đánh giá, cô đều chơi thử để trải nghiệm, với kinh nghiệm dày dặn của cô, cô sẽ vặn bung những mẹo trong trò chơi, từ đó đưa ra bài hướng dẫn để đánh bại boss, kiếm tiền hay vượt ải một cách đơn giản nhất.
Công việc tưởng chừng như đơn giản nhưng lại hủy hoại cơ thể cô không ngừng, có lúc Túc Mạch Dao phải nhập viện vì mất sức, bù lại số tiền thưởng nhận lại rất cao, có khi bằng mấy tháng lương của người khác gộp lại, vì thế nên cô mới không muốn từ bỏ công việc này.
Túc Mạch Dao ngã người ra sau, thở một hơi dài chán nản…
Lại một trò nhàm chán nữa!
Túc Mạch Dao rất sầu não, bởi vì chưa có trò chơi nào có thể kéo được hứng thú của cô hơn nửa năm.
Cô đánh ngáp một cái, mở bảng xếp hạng đánh giá trò chơi yêu thích ra, nhìn thấy cái tên “Yêu Họa Loạn Thế” nằm hiên ngang ở vị trí đứng đầu, cau mày thật sâu.
Trò chơi này vẫn còn nổi tiếng à?
Túc Mạch Dao từng chơi “Yêu Họa Loạn Thế” từ lúc nó vừa mới ra mắt, sau năm tháng trải nghiệm, cô liền trở thành đại thần top 1 sever đầu tiên. Tên của cô đứng đầu các bảng xếp hạng từ hạng mục tỉ thí cá nhân đến đấu đội, từ tài phú đến may mắn, không nơi nào không khắc tên của Túc Mạch Dao. Trò chơi này đúng là rất hay đấy, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi. Sau khi Túc Mạch Dao hạ gục cao thủ solo của sever 2, cô liền bán account nghỉ game, vứt “Yêu Họa Loạn Thế” vào một xó.
“Yêu Họa Loạn Thế” là dạng trò chơi thực tế ảo có khoang trò chơi cùng mũ đội, muốn chơi được nó phải mua đầy đủ bộ dụng cụ riêng đi kèm, tiêu tốn một khoảng tiền không hề nhỏ, Túc Mạch Dao từ bỏ nó cũng có chút nuối tiếc, nhưng cô đã bán account cũng không giữ lại làm gì dù sao cũng không thể chơi tiếp trừ khi cô lập một account ở sever khác mà thôi.
Túc Mạch Dao đã chán “Yêu Họa Loạn Thế”, đương nhiên sẽ chọn vứt bỏ rồi…
Không ngờ nháy mắt mà đã một năm, bỗng dưng Túc Mạch Dao cảm thấy có chút nhớ “Yêu Họa Loạn Thế”, không thể không công nhận, nó là trò chơi tốt nhất mà cô từng trải nghiệm.
Hoài niệm đang ùa về, Túc Mạch Dao lại bị một âm thanh bén nhọn đột nhiên phát ra từ phòng bên cạnh dọa cho nhảy dựng, thiếu chút nữa phun cả ngụm cà phê ra ngoài.
Túc Mạch Dao phẫn nộ hét lớn “Phù Tô, em lại phát điên cái gì đấy hả? Biết hiện tại là mấy giờ rồi không?”
Đồng hồ đang điểm mười hai giờ đêm, nếu không phải hai chị em sớm tách ra ở riêng, lúc này chỉ sợ bị vật lạ bay vào đầu rồi.
Chưa đầy một phút sau, cửa phòng Túc Mạch Dao vang lên tiếng đập cửa liên hồi. Túc Mạch Dao nhíu mày, nhấc chân ra mở cửa.
Phù Tô khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận, cô thở phì phò, nghiến răng nghiến lợi “Chị, chị phải làm chủ cho em! Đôi cẩu nam nữ kia chọc em tức chết mất”
Túc Mạch Dao nghiêng người tránh đường cho Túc Phù Tô đi vào, rót cho cô ấy một ly sữa nóng, cô đặt ly sữa trên bàn, ngồi gác chân hất hàm “Nói đi, lại có việc gì?”
Túc Phù Tô là em gái ruột của Túc Mạch Dao, thua cô hai tuổi, khi Túc Mạch Dao còn là sinh viên thì hai chị em học cùng trường nên đã tách khỏi cha mẹ từ lâu, lên thành phố tự túc, học phí cùng phí sinh hoạt của hai người do một tay Túc Mạch Dao lo liệu, số tiền cô kiếm được nhiều đến mức có thể vừa trang trải vừa gửi một phần về cho cha mẹ.
Đối với Túc Phù Tô, chị gái Túc Mạch Dao không khác nào người mẹ thứ hai của mình, trưởng thành và đáng tin cậy. Hơn nữa ở nơi này chị gái là người thân cận nhất, có chuyện gì rắc rối cô cũng đến tìm Túc Mạch Dao đầu tiên.
Túc Phù Tô chậm rãi kể lại toàn bộ sự việc cho Túc Mạch Dao nghe, vẫn còn ấm ức nên giọng điệu có chút bén nhọn.
Một tháng trước Túc Phù Tô vào giai đoạn thi cuối kỳ, vì để chuyên tâm nên cô đã rút dây mạng, tập trung mười phần vào ôn thi. Khi đó Túc Phù Tô đang đắm chìm trong trò chơi “Yêu Họa Loạn Thế”, nhân vật của cô là một nữ pháp sư level 70 tên [Phù Đồ], cũng có ít tiếng tăm trong game, phu quân của Túc Phù Tô là một chiến sĩ level 80 tên [Vạn Lý Bách Ca], hai người kết hôn từ hồi còn ở những level nhỏ, gắn bó với nhau một thời gian dài, Túc Phù Tô rất tin tưởng vị phu quân này, nên giao account cho hắn, khi rảnh rỗi thì có thể làm hoạt động phụ tuyến hoặc treo kinh nghiệm giùm cô. “Yêu Họa Loạn Thế” không quản gắt đến mức là chính chủ mới có thể sử dụng account đó được, chỉ cần chính chủ đem mã PIN bí mật của account giao cho người khác là được, nói cách khác, chỉ cần có mã PIN đó thì là ai cũng có thể sử dụng account của người khác một cách thoải mái.
Giống như thẻ ngân hàng vậy…
Kết quả là sau khi thi cuối kỳ xong, Túc Phù Tô quay trở lại trờ chơi “Yêu Họa Loạn Thế” phát hiện ra, account của mình bị người khác phá hỏng không còn sót lại một chút gì.
Trong “Yêu Họa Loạn Thế”, trang bị được chia thành các cấp độ Trắng Đã vậy level của [Phù Đồ] chỉ còn 50, danh vọng lại là số âm, hiện tại [Phù Đồ] chính là đệ nhất yêu nữ, người đứng đầu trong “Bảng tội ác”. Danh vọng giảm xuống chính là kéo thay may mắn giảm xuống, khi danh vọng bị kéo xuống dưới 10, tên của nhân vật sẽ chuyển sang màu đỏ, luôn trong trạng thái “Chiến đấu” với bất kì người chơi nào gặp phải. Người chơi nào giết được kẻ tội đồ mang tên màu đỏ, chính là được thưởng danh vọng không ngừng, tỉ lệ ra được trang bị, vật phẩm quý hiếm cũng cao hơn. Đối với một nhân vật có chỉ số danh vọng là số âm như [Phù Đồ], trong mắt người chơi khác chính là một miếng mồi ngon. Không cần nói cũng biết, level giảm nhiều như vậy là do đã bị đuổi giết quá nhiều. Cả danh hiệu phu thê, danh hiệu cá nhân, bang hội,…đều không cánh mà bay! Chuyện chưa dừng lại ở đó, Túc Phù Tô còn phát hiện, trang bị của mình đang nằm trên người của [Bổng Bổng], nữ đệ tử duy nhất của [Vạn Lý Bách Ca]. Chuyện này chạm đến ranh giới cuối cùng của Túc Phù Tô, khiến cô bùng nổ mà chửi bới [Vạn Lý Bách Ca] một trận. [Vạn Lý Bách Ca] nói hắn đưa account cho [Bổng Bổng] nhờ cô ta chăm hộ một thời gian, đến khi [Bổng Bổng] xuất hiện lại nói account [Phù Đồ] đã bị người ta hack mất. Túc Phù Tô “…” Có chó mới tin mày! Chuyện hoang đường còn hơn trúng xổ số như vậy [Vạn Lý Bách Ca] lại tin sái cổ. Túc Phù Tô một bụng lửa giận nói hắn không hiểu, cũng không chịu tin, thiếu chút nữa phát điên. Túc Mạch Dao nghe xong, trầm ngâm một lúc mới nói “Rốt cuộc em tìm chị làm gì?” Không phải chỉ để làm bao cát cho Túc Phù Tô phát tiết uất hận đó chứ? Túc Phù Tô nhào vào ngực Túc Mạch Dao, hề hề đáng thương nói “Chị, chị sẽ báo thù giúp em chứ?” Túc Mạch Dao búng vào giữa trán Túc Phù Tô một cái rõ to “Làm nũng cũng vô dụng, những chuyện tình cảm máu chó này chị không tham gia đâu” Túc Phù Tô biễu môi “Em có nói chị sẽ giải quyết chuyện tình cảm này đâu, em muốn nhờ chị giải quyết đôi cẩu nam nữ đó cơ” Túc Mạch Dao “…” Khi không giải quyết được vấn đề, hãy giải quyết kẻ đưa ra vấn đề… Bỏ, bỏ đi mà làm người! Túc Mạch Dao nhướn mày “Cụ thể xem nào?” Túc Phù Tô cười đắc ý “Em muốn chị đưa account [Phù Đồ] lên đỉnh cao, sau đó dạy dỗ hai kẻ kia một bài học” Túc Mạch Dao “…” Độc nhất phụ nhân tâm! Sống ác vậy ai độ cho nổi? Túc Phù Tô thấy chị gái có vẻ chần chờ, đành tung ra sát chiêu “Em sẽ làm việc nhà trong một năm, thế nào?” Túc Mạch Dao thẳng thừng đáp “Thành giao!” Đối với Túc Mạch Dao, kiếm tiền đúng là mệt đấy, nhưng lại không mệt bằng dọn nhà, nhất là có một đứa tùy tiện vứt đồ lung tung như Túc Phù Tô ở đây. Nghe Túc Phù Tô nói dọn nhà, Túc Mạch Dao cảm thấy đây chính là thời khắc siêu anh hùng cứu vớt thế giới cmnr. Hiện tại cũng đã trễ, sau khi đưa mã PIN đã thay đổi cho Túc Mạch Dao, Túc Phù Tô sảng khoái đi ngủ. Túc Mạch Dao mở trang cá nhân lên, đăng dòng trạng thái mới nhất “Đã quay lại “Yêu Họa Loạn Thế”, tạm dừng công tác một thời gian”