Khóc Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn! - Chương 7: Sư phụ! Người trêu ta!

  1. Home
  2. Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!
  3. Chương 7: Sư phụ! Người trêu ta!
Next

Ánh mắt ấy như chứa hàng vạn vì sao, mong chờ câu trã lời của nàng. Vương Dạ Nguyệt xoa đầu cô bé, giống như lúc mẹ nàng xoa đầu nàng vậy, ôn nhu, ấm áp"Đúng vậy"Nói xong, nàng theo cơn gió mà rời đi, để lại một cảm giác khó tả cho cô bé ấyNhưng nàng đâu ngờ rằng, cô bé ngây thơ được nàng cứu lại là trưởng công chúa của vương triều Hoàng Thất, triều đình phía Bắc Phong Liên Quốc!Nơi nàng ở rất hiểm trở, nhưng leo được lên đó sẽ hưởng được cảnh quan tuyệt đẹp. Cánh hoa rơi cuốn theo làn gió mùa xuân. Cành lá xanh tươi, động vật chạy tung tăng trên bãi cỏ. Nàng vừa về đã thấy sư phụ Mạc Ảnh ngồi đấy uống trà. Tĩnh lặng mà đẹpKhiến lòng người thôi thúcÝ tưởng thoáng chợt hiện raSao ta không chọc hắn chút nhỉ a!Nàng xoay nhẹ bàn tay, cánh hoa vươn vãi khắp nơi liền cuốn theo hình dạng một cơn lốc nhỏ, nhẹ nhàng bay đến. Dạ Nguyệt cười thầm, không biết cảnh tưởng trên người vướng đầy cánh hoa sẽ như thế nàoNhưng vừa nhìn qua lại không thấy sư phụ đâuA!"Sư phụ"VụtThoáng chốc mà Mặc Ảnh đã ở ngay sau lưng nàng, hắn giương tay che mặt nàng, khẽ mỉm cười đầy huyền bí. Dạ Nguyệt liền phản ứng, xoay người đẩy Mạc Ảnh bằng một lực mạnh rồi lùi nhanh về sau. Tay Mạc Ảnh vẫn cầm tách trà, nước trong tách không mấy lung lay"Sư phụ! Người chọc ta!""Đồ đệ ngổ nghịch, không phải người ý đồ trước là ngươi sao?"Sắc mặt Mặc Ảnh vẫn không có gì thay đổi. Thân thể hắn luôn toát ra vẻ xuất thần, nho nhã, không mấy xa cách như nàng. Không hiểu vì sao, ta luôn coi trọng hắnXem hắn như cha taMặc Ảnh đi đến thềm của tòa nhà mà ngồi xuống. Căn nhà gỗ này vẫn trang trọng, cổ kính như hai năm trước.Mặc Ảnh nhìn vào mắt Vương Dạ Nguyệt, nàng cũng không hề lãng tránh ánh mắt này. Sư phụ luôn nhìn vào đôi mắt mà đọc vị tâm tư của người khác. Nàng cũng không có gì phải sợ hay e dè, vì đôi mắt nàng luôn kiên định, âm trầmMặc Ảnh liền lắc đầuĐôi mắt của con bé vẫn như trước, vẫn lạnh nhạt, vô tình. Dù ta biết con bé đối với ta luôn kính trọng, nhưng đối với kẻ khác, nó vẫn xa cách, cảnh giác đến kì lạ. Nhưng đó chỉ là một phần khiến hắn buồn lòng, khi nhìn vào kí ức của nàng, đôi mày hắn có chút nhíu lạiVương Dạ Nguyệt cũng nhìn ra, lúc nảy khi nàng cứu cô bé có thể hiện sức mạnh, cô bé đó chắc hẳn đã nhìn thấy, nhưng bọn lính kia thì không, chúng cũng chỉ khó hiểu về chuyện xảy ra mà thôi. Cô gái đó cũng chỉ là con nít! Nói ra thì chẳng ai tin đâu!"Chúng ta phải rời đi thôi""Sư phụ, nhưng bọn lính chưa hề thấy ta""Ta không nói bọn lính gác, ta nói cô gái đó"

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Khóc Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first