Khóc Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Tô Đường - Chương 1

  1. Home
  2. Tô Đường
  3. Chương 1
Next

Đường Đường Đường không thích tên mình, không tin bạn cứ đọc thử: Đường, Đường, Đường, âm tiết đơn điệu con mẹ nó như đang trêu chọc. Nguyện vọng từ nhỏ đến lớn của Đường Đường là đổi tên, rốt cục, vào lần yêu cầu thứ 101 của cô… Mẹ cô đánh cô một trận. Đường Đường Đường tủi thân lắm, khóc giậm chân kêu trời, nước mắt nước mũi đầy mặt. Mẹ Đường đánh xong, cơn giận phát tiết rồi, cũng biết mình hơi có lỗi với con gái, cho nên bà vuốt cái đầu xù của Đường Đường rất kiên nhẫn an ủi: “Tên Đường Đường Đường không hay sao? Trước đây mẹ và ba con dựa trên điển cố ‘Nhất thụ lê hoa áp hải đường*’ mà đặt tên.” *Nhất thụ lê hoa áp hải đường: Đây là câu thơ trong bài thư Nhất thụ lê hoa áp hải đường của Tô Đông Pha, ám chỉ việc chồng già lấy vợ trẻ. Đường Đường Đường nghẹn ngào xì mũi một cái, sau đó dùng cái đầu nhỏ ngẫm nghĩ: “Không đúng, tại sao không kêu con là Đường Lê Hoa?” “Việc này…” Mẹ Đường giải thích không được, cho nên lại đánh cô một trận. Nhãi con có quá nhiều vấn đề đều không có kết cục tốt. Khi Tô Hoài mở cửa, ánh mắt đúng lúc đối mặt với hai mắt đỏ ửng vì khóc của Đường Đường Đường, như con thỏ nhỏ. “Haizz, vào đi.” Cậu bắt đắc dĩ đón cô vào cửa. Mẹ con nhà họ Đường mỗi tháng đều sẽ phát sinh mâu thuẫn như thế, Đường Đường Đường vừa bị mẹ cô đánh lại vác túi quần áo sang nhà Tô Hoài tị nạn. Tuy được cô đánh tiếng là ‘con gái phản nghịch rời nhà trốn đi’, song bất cứ ai nhìn vào, đều nghĩ là cô không biết xấu hổ chạy đến nhà người khác ăn chực. Đôi khi Tô Hoài hoài nghi, cô nhóc này đã chuẩn bị sẵn túi quần áo khẩn cấp, bất cứ lúc nào thấy không thích hợp liền trốn đi ngay. Xem nhà cậu như hầm trú ẩn mà! Đường Đường Đường chẳng để ý sắc mặt không đúng lắm của Tô Hoài, chỉ lầm lũi nhét quần áo mình vào tủ quần áo của cậu, vừa bỏ vào vừa khóc lóc oán giận: “Sống không nổi, sống không nổi nữa huhu! Cậu xem bà ấy đặt cái tên ngốc nghếch như trò đùa cho mình nè! Người khác vừa nghe đã rất khó tin rồi, con mẹ nó vậy mà mình là kết tinh tình yêu đó huhuhuhuhuhuhuhu… Haizzz, nhà cậu có bánh quy không? Cho mình một chút đi, huhuhu.” Đột nhiên Tô Hoài cảm thấy mẹ Đường ra tay rất đúng, cô nhóc này là chủ nợ đó. Cậu vào nhà bếp lấy bánh quy cho cô, lúc cậu trở về phòng, Đường Đường Đường đã đổi chỗ khác, chuyển sang ghé lên giường cậu khóc. Đồng chí Đường Đường Đường chẳng có chút tự giác rụt rè của con gái, lúc cô cong mông gào khóc thỏa thuê, hai bờ mông tròn đầy trắng nõn lộ ra khỏi làn váy ngắn xếp li nghịch ngợm, cách một lớp quần lót Mickey mỏng, xông thẳng vào tầm mắt chủ nhân căn phòng. “Đường Đường Đường.” Giọng Tô Hoài theo gió điều hòa thổi qua, lượn một vòng bên tai cô. Đường Đường cho rằng Tô Hoài muốn an ủi cô, mang theo giọng mũi tủi thân lên tiếng, giọng nói đặc biệt yếu ớt khiến người nghe trìu mến. “Nếu cậu dám lau nước mũi lên chăn mình, ông đây đánh chết cậu.” Đúng thật là… Con mẹ nó!

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Khóc Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first