Khóc Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Cuối Con Đường! - Chương 9: Cây hẹn ước

  1. Home
  2. Cuối Con Đường!
  3. Chương 9: Cây hẹn ước
Next

Hoàng Khang đứng nhìn cây cổ thụ già trong công viên Hạnh phúc mà trầm ngâm. Cái cây này nghe nói là Cây hẹn ước, chỉ cần thành tâm thì điều ước sẽ được thành hiện thật. Jun hiện tại chỉ có duy nhất một điều ước đó là tìm được Hoàng Bảo Ngọc thật sự, nhưng hình như điều ước này quá khó thì phải? Xa xa nơi Jun đang thẩn thờ đứng, Hân Y và Trần Duy vui vẻ nắm tay nhau đi tới cây hẹn ước..."Cùng ước nhé!?" Trần Duy nắm tay Hân Y chỉ lên ngọn cây "Ừ!" Hân Y nhẹ gật đầuPhía sau đó, Jun nhìn Hân Y chăm chú cứ như muốn nhìn xuyên thấu vào tim gan người kia, Hân Y xoay người xung quanh muốn kiếm tìm cái ánh mắt đang nhìn mình, nhưng tìm mãi mà vẫn không thấy người đâu. "Có chuyện gì à?" Trần Duy thấy Hân Y cứ mãi ngó nghiêng gì đó nên thắc mắc hỏi"À... không... hay mình đừng ước theo cách này nữa, mình viết điều ước vào giấy rồi chôn xuống gốc cây nhé!" Hân Y choàng tay qua vai Duy chỉ xuống gốc câyTrần Duy vui vẻ gật đầu. Bóng lưng của Duy và Hân Y vừa khuất đi, Jun liền bước ra hướng thẳng nơi hai mảnh giấy ước nguyện của Duy và Hân Y được chôn mà bước. - Chỉ cần mãi mãi như thế này thôi! Đó là điều ước mà Trần Duy đã viết lên giấy, điều đặc biệt là ở cuối còn viết thêm kí hiệu "K <3 S". Hoàng Khang mãi lo nhìn chăm chăm vào mảnh giấy mà quên mất xung quanh đó vẫn có người. Và sau lưng còn có... Hân Y. "Xem trộm điều ước của người khác là không tốt đâu." Giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ"Cô... cô..." Hoàng Khang quay lại phía sau mà ngạc nhiên đến nói không thành lời. Từ bao giờ Lâm Hân Y đã quay lại, và tại sau anh lại không biết cô ta đã quay lại chứ? "Cô cháu gì ở đây..." Hân Y trừng mắt giận dữ giựt lại hai mảnh giấy, trong đó có một mảnh đã mở. Hân Y quay bước rời đi, trước khi đi còn không quên tặng kèm cho Jun một cú lườm muốn cháy mặt. ***Hôm nay là một ngày đầy niềm vui của Duy. Còn với Hân Y và Hoàng Khang là một ngày đầy mệt mỏi. "Mẹ!" Hân Y cầm lấy đôi bàn tay gầy gò của người phụ nữ đang nằm trên giường"Con... về rồi... đấy à? Đi... chơi vui... không con?" Người phụ nữ đó là Lâm Trác Vân, là mẹ của cô. Và cũng là người phụ nữ đầy đau khổ. "Dạ! Cũng vui lắm mẹ... mà mẹ có uống thuốc chưa?" Hân Y nhẹ mỉm cười hỏi bà Vân"Khụ khụ... mẹ... uống rồi... con đừng... đừng lo..." bà Vân vừa ho vừa cố trả lời con gái. "Thôi mẹ nghỉ ngơi đi, con đi làm đây. Tạm biệt mẹ!"Giữa ngọn đèn đường trong đêm, Hân Y thẩn thờ bước từng bước... mẹ cô bệnh càng ngày càng nặng, mà số tiền lo thuốc thang cho mẹ thì càng ngày càng tăng. Với số tiền ít ỏi cô kiếm được nhờ đi làm thêm vào buổi tối thì không đủ lo cho mẹ, với càng không đủ để cô tiếp tục đi học ở Tân Thời. Mở miệng nói với Trần Duy, người ngoài nhìn vào chẳng khác nào cô đang đào mỏ... bao nhiêu chuyện phải lo... thật khiến cô đau đầu...

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Khóc Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first