Khóc Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo - Chương 14: Tôi Sợ Ngã

  1. Home
  2. Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
  3. Chương 14: Tôi Sợ Ngã
Next

Lúc này Tô Tô nhảy ra, nói: “Tôi cũng đi cùng, hôm nay cũng không có thời gian xem thôn làng trông như thế nào nữa.”“Ừm.” Lần này nam xứng vậy mà không phản đối, vì thế Tô Tô đi bên cạnh cùng với nữ chính.Cô vừa đi vừa nói: ‘Thôn này cũng khá rộng nhỉ, thanh niên tri thức Tần, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi.”“Đã hai mươi hai rồi.” Tần Duyệt Duyệt nói.“Thế cũng nên kết hôn rồi đấy, mau kể xem, cô với đồng chí Lận Xuyên quen nhau như thế nào vậy, hai người xác định quan hệ yêu đương như thế nào thế?” Đám con gái đều thích tám chuyện, cho nên cô hỏi như thế chắc không vấn đề gì nhỉ?Đương nhiên, cô hỏi hai câu này cũng muốn cho nam xứng nghe, nữ chính người ta hoàn toàn không muốn gả cho anh, sớm ngày từ bỏ ý định này là được rồi. Đừng để đến lúc đó mang cái sừng cũng không biết, còn phải “hỉ làm cha.”“Bọn tôi là đính hôn từ nhỏ, cho nên không hề có trải nghiệm yêu đương gì cả.” Tần Duyệt Duyệt nói một cách tủi thân.Xem ra cô ta rất bất mãn với việc đính hôn này, nhìn tủi thân chưa kìa.“Cái gì? Đã thời đại nào rồi còn đính hôn từ nhỏ như vậy?” Tô Tô ngạc nhiên la lên, sau đó liếc nhìn Lận Xuyên ở đằng sau. Hai tay anh bỏ vào túi, nhìn chăm chú, ngay cả lông mày cũng không nhúc nhích.Điềm tĩnh thật đấy.“Ừm.” Tần Duyệt Duyệt không lên tiếng, nhưng mà bất cứ ai cũng có thể nhìn ra sự kháng cự của cô ta đối với hôn sự này.“Thế cô thật sự thích đồng chí Lận Xuyên không?” Câu hỏi to gan như vậy có lẽ cũng chỉ có Tô Tô mới có thể hỏi ra được, bởi vì cô không phải người của thời đại này, cho nên từ lâu đã quen với một vài cách làm việc của người hiện đại rồi.Nhưng câu hỏi này của cô làm Tần Duyệt Duyệt ngây người, cô ta ngẩng đầu lên nhìn Tô Tô một cái, sau đó mấp máy môi, cuối cùng che mặt bỏ chạy mất, bỏ chạy mất rồi……Tô Tô xoa xoa đầu, cô đã nói phải lời gì khiến người người oán trách rồi sao?Lúc về cô cẩn thận liếc nhìn Lận Xuyên một cái, thấy anh từ trên cao nhìn xuống, nói với thái độ lạnh lùng: “Đồng chí Tô Tô, xin cô hãy chỉnh đốn lại thái độ của mình.”“Sao vậy?” Tô Tô giật mình, kể từ khi quen biết nam xứng đến bây giờ, anh vẫn chưa giận dữ như vậy bao giờ đấy.“Một cô gái nhỏ như cô sao có thể cứ nói đến những chuyện này thế, vấn đề tác phong nhất định phải đứng đắn.”Lận Xuyên chau mày, chỉ đơn thuần là muốn cô gái nhỏ trước mặt này đừng nhắc mãi đến những chuyện như thế này, đến lúc đó người chịu thiệt chỉ là nữ đồng chí.“Sao tôi lại không đứng đắn rồi? Hỏi thăm một chút hai người có phải yêu nhau không, có tình cảm với nhau không thì làm sao, không lẽ không có tình cảm mà hai người hồ đồ kết hôn như vậy sao. Sau này còn rất nhiều năm nữa đấy, phải sống với nhau như thế nào?” Tô Tô lườm anh một cái, uất ức nói ra quan điểm của bản thân.Lận Xuyên mấp máy môi, cuối cùng nói: “Đều sống như vậy cả.”“Này, anh……” Cái gì gọi là đều sống như vậy, đàn ông gì mà không biết theo đuổi gì cả.Nhưng mà thấy anh trực tiếp xoay người bỏ đi thì cô cũng chỉ có thể im lặng đi theo. Trong thôn không có đèn đường gì cả, lại còn đường bùn đất không dễ đi, cô gái nhỏ đã quen đi trên đường nhựa nên không để ý đến điều này, không cẩn thận bị ngã bởi độ nhấp nhô của con đường.Cô “a” một tiếng chộp về phía trước, sau đó ôm một thứ gì đó trong tiềm thức để giữ thăng bằng cho bản thân.Tiếp theo đó, bàn tay ôm eo của nam xứng người ta.Mặt còn dán vào chỗ trên cái mông của người ta một chút.Thật sự, xấu hổ chết đi được.Rõ ràng cảm nhận được cơ thể người đàn ông trước mặt cứng đơ, sau đó anh đưa một tay ra và kéo cô lên.“Xin, xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu.”“Đi đường cẩn thận.”Tô Tô chỉ có thể cẩn thận mà đi, nhưng mà sợ mình lại ngã lần nữa, cô nhỏ tiếng nói: “Lận Xuyên, tôi có thể vịn vào áo của anh không, tôi sợ ngã.”Sau này anh sẽ không đồng ý, lúc Tô Tô âm thầm gọi một tiếng trai thẳng, đáng đời anh bị ruồng bỏ, thì một cái cây gậy nhỏ đã chạm tới tay cô.“Nắm chặt.”“……” Cô đã không còn sức lực để nói nữa.

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Khóc Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Khóc Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first