NĂM ẤY DƯỚI GỐC ĐÀO HOA NỞ RỘ

Hoàn thành
0.0
Your Rating
Tác giả
Lượt đọc
47.1K
- "Tội gì huynh phải khổ sở như vậy chứ?"- "Yêu nàng, ta không thấy khổ."- "Huynh là vua một nước, mấy năm nay hậu cung hoàn toàn không có một ai. Huynh…đừng như vậy nữa, sẽ khiến ta cảm thấy rất áy náy." Đôi đũa trên tay hắn hơi dừng lại một chút, sau đó chỉ thấy hắn khẽ cười khổ:- "Là nàng đã từng nói, nam nhân của nàng chỉ có thể có duy nhất một nữ nhân là nàng, nàng muốn một đời này một người một tình yêu mà. Ta chỉ đang cố gắng trở thành một nam nhân có thể đáp ứng đủ điều kiện này của nàng, biết đâu một ngày nào đó sẽ khiến nàng quay đầu cho ta một cơ hội." Bàn tay An Như trở nên run rẩy, ánh mắt nàng nhìn hắn đầy sợ hãi:- "Huynh việc gì phải hành hạ mình như vậy. Không đáng đâu. Không đáng một chút nào."- "Đáng chứ. Đời này gặp được nàng, và yêu nàng, là những điều làm ta mãn nguyện nhất. Nào, ăn cơm đi, lát nữa ta tiễn nàng ra cửa cung. Lần sau đến, cửa lớn hoàng cung luôn chào đón nàng, đừng trèo tường mà vào nữa." Buổi chiều hôm ấy, hắn đứng giữa cổng thành mỉm cười nhìn nàng quay người bước đi. Bóng dáng nàng ngày càng xa hắn, trái tim hắn cũng ngày trở nên đau đớn đến mất cảm giác."
xem thêm
0 bình luận
Theo dõi